Cha mẹ có khi nào nhìn lại con không?
Đứa trẻ bị bỏ rơi giữa hai miền quên nhớ
Đứa trẻ bị bỏ rơi trong hôn nhân vụn vỡ
Khi cha mẹ của mình ai cũng cất giữ những niềm riêng.

Con từ đứa trẻ đủ đầy bỗng chốc bị bỏ quên
Trong hai mái nhà thiếu tình thương trọn vẹn
Nhìn nhà người ta quây quần mà lòng con nghèn nghẹn
Lủi thủi một mình nơi góc nhỏ đơn côi.

Cha mẹ chỉ nghĩ về cảm xúc của mình thôi
Cha cần phải có thời gian phấn đấu
Mẹ chẳng thể suốt cuộc đời cất giấu
Khát vọng của riêng mình trong gian bếp nhỏ không tên.

Và rồi cả hai chạy theo tiếng gọi của trái tim
Quên nắm tay con cùng bước về phía trước
Những người sinh ra con đang mải mê với dòng đời xuôi ngược
Họ quên mất rằng con họ đã buồn thiu.

Sau những tháng ngày phấn đấu biết bao nhiêu
Cha mẹ vội vàng khẳng định với cuộc đời mình là nhất
Sự nghiệp công danh ở ngoài kia là thật.
Đã đánh đổi bằng nỗi buồn sâu thẳm trái tim con.

Con _ đứa trẻ ngóng đợi được yêu thương bằng ánh mắt mỏi mòn
Đứa trẻ chỉ mơ về một mái nhà nhỏ bé
Có đủ đầy tiếng cười của cha và của mẹ
Sống thật bình thường chẳng khát vọng giàu sang.

Con_ đứa trẻ được kết tinh của một tình yêu đã lỡ dở dang
Nên mọi vui buồn cũng hóa thành thừa thãi
Mẹ cha đã bước đi chưa một lần nhìn lại
Nơi khóe mắt con đẫm ướt tự bao giờ.

NghinhNguyễn

Mỗi lần chạm mắt nó lại thấy mắt mình hoen cay.